Hà Huy Hiệp
THƠ KHÔNG HÁT ĐƯỢC
NXB Hội nhà văn 2010
Phần 1: NHỮNG MẢNH TÌNH ĐỜI
Anh như chiếc máy xúc
Vụng về lấy đất của em.
Em tưởng không bao giờ cạn
Em tưởng không bao giờ vơi.
Em bình tâm, em kiêu hãnh
Mặc anh xúc đất cả đời.
Anh lặng yên, anh cần mẫn
Anh như thời gian vô tận
Vụng về lấy đất của em.
Em tưởng không bao giờ cạn
Em tưởng không bao giờ vơi.
Ngả vào lòng anh thảng thốt
Em - có - thai - anh thật rồi
1998
Em- thế rồi cũng đi
Bỏ tôi- sao có vậy
Em đã chọn một người
Tôi đã từng biết đấy.
Người - thế rồi cũng đi
Bỏ em. sao có vậy
Em khóc, nào khác tôi
Chẳng một người nhìn thấy
Có phải xấu đâu em
Tình yêu xa đã vậy
Chẳng ai có lỗi gì
Như tôi và em đấy.
31.8.1996
23.7.2004
HẬN THÙ
Em là ai- mà dám chia hai
hạnh phúc
Em là chi - mà dám nói ra đi
từ anh
Em quẩn quanh
Em phổi bò
Em bạo loạn
Hãy lấy hết đi- tất cả
chừa lại anh
Và phải thật nhanh
Neu không, anh đổi ý.
Em sẽ là ai? Một chiếc gai
Em sẽ là chi? Một chiếc ly
Ta rót rượu vào đó, uống say và dùng em để gãi ngứa.
23.1.2005
VÔ ĐỀ
Đường vào nhà em
Cần khô lại ướt
Gặp gỡ em rồi
Cần ướt lại khô
Anh trở ra về
Mà lòng nhão nhoét.
25.3.2005
NGƯỜI ƯA ẤY
Nhìn em ngon quá
Tưởng là được ăn
Nhưng em có giá
Bụng đói, anh rằn.
Đời em gió thổi
Đời anh lăn tăn.
Về đi em ơi
Sắc đẹp cho đời
Đời ăn hết đấy...
25.3.2005
VỢ VÀ EM
Mua em cho vợ
Hai sẽ gộp vào
Ta đôi hạnh phúc
Bấy lâu ước ao
Vợ ta thơ dại
Nói năng cục cằn
Vợ ta lười biếng
Kém làm sành ăn
Mua em cho vợ
Vợ tề em ra
Đổi thay cơ bản
Nên vợ hiền hoà
Ta thay theo vợ
Thành người hào hoa
Mua em không được
Em, vợ không quen
Lừa hai, ta sẽ
Bán vợ cho em.
3.5.2005
HẬU EM
Yêu em như kẻ đói
Lấy em về làm no
Em nhiều, em nhiều quá
Tôi thành người đưa đò...
Xa, em là công nương
Tôi mượn mình công tử
Trường diễn lúc hạ màn
Ôi, những là quá khứ...
Em giờ, em là hoa
Tươi màu khoe mọi hướng
Tôi giờ, người trông nhà
Lau chùi và đổ nước
Tôi quên mình đói ăn
Tôi sợ mình khoẻ mạnh
Em nhiều em, ít tôi
Ấm em, tôi nguội lạnh...
12.10.2006
EM LẤY CHỒNG
Bắt đầu hay kết thúc
Tôi ở giữa làm gì
Để làm em khóc
Sao chẳng là chồng em
Mà lại là bức tượng
Đẹp, nhưng chẳng dỏm nhỡn
Còn lại khoảng trống
Lấp đầy tỉnh queo
Tỉnh queo giả dối
Heo heo heo heo...
25.9.2006
NGÀY ĐỢI EM
Trái đất hôm qua
Hình như ốm mệt
Để đến hôm nay
Ngày dài không hết.
Là ngày đợi em
Cái gì cũng chậm
Nước, nếu dâng lên
Thế gian sẽ ngập
3.10.2006
CÒN MỘT
Còn một sợi nữa
Tôi đứt vào em
Còn một lá nữa
Tôi rụng vào em.
Còn một mẩu nữa
Tôi ăn hết em
Còn một bước nữa
Tôi đi tới em
Còn một lấy nữa
Tôi là chồng em
Chỉ còn có một
Mà tôi mất em.
11.2.2007
MỘT VÀ HAI
MỘT
Này đây là em – thân thể em
Anh làm ngời mò cua bắt ốc
Một giấc mơ mở mắt
Thanh tao, trần tục bùng nhùng.
Giãy đạp khỏi tâm tình mắc tóc
Tỉnh ra mằn mặn, cay cay
Em cũng là sự sống nh anh
Sao em không là anh, mà lại là đồ nhắm.
HAI
Này đây, những lời ngọt ngào cha
Đôi bàn tay nh gẩy đàn tơ sợi
Làm không khí rung lên run rẩy
Im . Kẻo vỡ mất thiên đờng.
Em và anh là một hoá thành hai
Mới đi tìm nguồn cội
Tìm trở về nơi thẹn thùng bối rối
Chạm vào nhau cháy xẹm môi mềm.
12.2.2007
LÚC YÊU
Anh
cọng lá khô nắng rát
nước khát, lửa khát
Lăn lóc
lăn lóc ước ao
để tươi
Có giọt nước nào
Cú ngọn lửa nào
để cháy
Thay lời yêu em.
15.2.2007
NGƯỜI ĐẸP
Người đẹp đi trên đường
Làm tôi đi mất vội
Người đẹp ngồi quán ăn
Tôi ăn không ngon nổi.
Người đẹp ở bể bơi
Tôi sợ mình chết đuối
Người đẹp vào ăn kem
Tôi thấy mình nóng hổi.
Tôi lấy người đẹp về
Tôi trở thành xấu xí
Và chúng tôi chia tay
Người hay tôi có lý ?
15.2.2007
YÊU
Yêu tôi, em gọi là yêu
Còn tôi lại gọi là diều đứt dây.
Cứ bay, gặp gió cứ bay
Em cho là có, em bày là ăn.
Em khô, là đất cỗi cằn
Em tươi, là lạng thịt thăn xách về.
Yêu tôi, em gọi đề huề
Mình là cái giếng, cái kề là em
Cái cha em gọi là thèm
Cái đã, em hỏi rằng xem ai cần
Với em, mọi thứ gũi gần
Còn tôi, càng cố xoay vần càng xa.
Em như là mẹ, là cha
Còn tôi, như một món quà tặng em.
23.2.2007
BƯỚC VÀO YÊU
Thất bại trước em
Không là thất bại
Chán nản trước mình
Mới là thảm hại
Em không quá cao
Mà chân bải hoải
Em không quá dài
Mà sao đi mãi
Em không quá sâu
Mà sao sợ hãi
Em không quá em
Mà sao đứng lại.
Cứ yêu bằng mình
Là em ở lại
Cứ yêu bằng tình
Chắc gì còn mãi...
27.2.2007
ẨN ỨC
Em – con dao
Em – lưỡi dao
Cạo râu ta cho em mượt
Cắt cổ ta cho máu buốt
Như thể tình yêu
Em phiêu diêu
Em thật
Thật là gì - mà ta không hiểu
Thật là gì - mà ta kẻ yếu
Đung đưa thể có, thể không...
Em – dòng sông
Em chảy xiết
Cuốn ta đi gọi là hào kiệt
Trả ta về mùa thu trên cây
Cho má hồng hây hây
Em - đang say
Tỉnh của ta cất thành rượu độ
Đắm của ta cất thành rượu độ
Em hát ngây người không có mặt ta
Em ngủ sâu người không có mặt ta
Nớc mặn chảy về làm ta ướt gối
Đắng cay vọng về làm ta đau nhói
Vì ai...
2.3.2007
BUỒN RIÊNG EM NÀO HAY
Em khoe, em nhớ là anh
Em khoe giấc mơ thảng thốt
Hình như có bóng ai trong cuộc đời em
Biến em thành chiếc lá hai mặt
Lật lều chiều gió yêu yêu.
Em không lừa dối anh
Chỉ lừa dối lòng mình
Như dòng sông tự trách mình đụi lạch
Cũng về với biển
Mà sao tiếc nuối vơi vơi.
Em cần anh như gạo cần được thổi
Nhưng là cơm, em tiếp bạn ăn mày
Cơm hết- em thấy đói
Em nhớ anh
Cố giấu mình không nổi
Chỉ mình anh trong cuộc đời em.
Còn anh
Chẳng còn anh trong cuộc đời anh...
2.3.2007
NGƯỢC CHIỀU
Biết là em ra đi
Không buồn đâu- em biết
Biết là tôi mới buồn
Tôi mới là ra đi.
Thương em dài bóng khuất
Em đi thật, em thương
Ôi, cũng một con đường
Sao hai chiều chóng vánh.
Đoán là em sẽ lạnh
Anh gửi áo rơi về
Em giặt áo câu thề
Hoá ra mình đã lạnh.
Cứ lo em bất hạnh
Cứ thương em cô đơn
Co ro cùng mùi hương
Em đi qua an ủi...
3.3.2007
YẾU YÊU
Nước mắt lừa dối ta
Ôi, lại là nước mắt
Tình yêu lừa dối ta
Ôi, oan cho biển mặn.
Em thiên thần cho em
Rơi ta vài sợi cánh
Em hát khúc cung đàn
Rơi ta vài âm lạnh.
Ta ủ dột căn phòng
Em về lời dăm nắng
Ta ho sốt tâm tình
Em gửi tin màu sắc.
Ta nguôi ngớt bên ngoài
Bên trong chìm như sỏi
Ta đầy đặn môi mày
Thâm tâm buồn em đói.
2.3.2007
TÌM EM
Anh đi tìm em bất cứ nơi đâu
Trong sâu thẳm đầu mình
Trên cao chót vót trăng sao.
Tìm em trên thông tin đại chúng
Đài, báo, truyền hình
Tìm em trên đường, dưới chợ
Tìm em nhà chờ xe bus
Tìm em nhà ga, bến phà.
Tìm em ở nhà thờ ngày lễ
Chùa chiền mồng một, ngày rằm.
Tìm em trong giấc mơ say
Không thấy, tìm em lúc tỉnh.
Sao em ẩn hiện như số
Đánh đố anh chọn một trong trăm
như chọn số đề.
Sao em nh mây mà không ma xuống
Sao em lại nh mọi người đàn bà
trên đời nhìn anh xa lạ
Sao em không biết rằng anh tuyệt vời như thế nào...
Mà lại cứ đi tìm người đàn ông giả dối
Sao số phận em lại khổ
Làm cho số phận anh oan uổng cô đơn
Giữa có em và không em chỉ là một mỏng
Giữa thấy em và không thấy ai nào có xa gì
Thế nên hạnh phúc phải chăng là một giải thưởng
Không dành cho người may mắn là em ?
Đi cầu nguyện đi em để mà gặp gỡ
Ngày rằm, mồng một ở chùa
Nhà thờ ngày lễ
Hoặc ở chợ lúc cuối chiều
Hoặc nhà chờ xe hết tuyến
Anh là người xe ôm cuối cùng đón khách
Tặng em – anh, những gỡ em khuyết
12.12.2007
XINH TƯƠI EM CHẲNG CHO MÌNH
Xinh tươi của em phải một căn bệnh?
Tình ta làm thuốc men.
Liều thấp – em không khỏi
Tăng liều – em không khỏi
Liều cao- em không khỏi
Thay đơn thuốc – em không khỏi.
Tại sao em xinh tươi
Tại sao ta làm thuốc
Tại sao ta muốn chữa
Tại sao mẫn cảm lại là em
12.1.2008
BỊ PHỤ
Một mảnh vỡ rơi ra từ nụ cười của tôi
Đem gọt rũa thành bức tợng nho nhỏ
Tặng em
Từ đấy em hạnh phúc
Và bất công với tôi.
13.3.2008
VÌ YÊU
Anh đi qua cây cầu sợi chỉ
Mà không đứt.
Anh đến được với em
Vợt qua ngàn lời từ biệt.
Anh xây căn nhà bằng nước mắt mình
Trong suốt.
Anh chống chọi muôn vàn lời kim
Đâm.
Vì yêu
Mà anh không yêu nữa
Anh đã lên lão không biết mình
Vài đông
ừ, vài đông...
1.2.2009
CHỈ CÓ EM TRONG ĐỜI
Mười bảy tuổi
Chỉ có em trong đời
Hai bảy tuổi
Chỉ có em trong đời
Ba bảy tuổi
Chỉ có em trong đời.
Em
Ba ngời đàn bà gộp lại
Làm thành ba cuộc đời anh
Giờ còn một
Mãi mãi.
1.2.2009
MẤT TRẮNG VỀ KHÔNG
Em không phải là gà - để mà gáy gở
Em không phải là chó - để mà cắn dại
Em không phải là tiên tri - để mà dự báo
Em chỉ là em yêu anh như em
Yêu anh
Để thấu suốt cái nhìn của anh
Để ngấm đẫm cái lời núi anh
Để tỏ rõ bàn tay anh lộn xộn
Để không thể biết anh là ai trong
những con người.
Và em đã chết
Như con gà biết mình bị cúng
Như con chó biết mình bị dại
Như điều đúng từ miệng ngời tiên tri
Như nước khi đã uống.
Em về
Tay đã trắng lại còn nhuốm bẩn
Lòng đã cạn lại còn cháy thui
Ngập ngụa lầy nhầy là nước
Của anh
Từ cái nhìn, cái nói, cái tay
Cho đến cái lòng mập mờ sáng tối.
Em về
Làm ngời đàn bà như bao
người đàn bà khác
Qua một nỗi đau khờ khạo
để dần khôn.
28.12.2008
MÙA YÊU
Anh đến với em
Như tất cả sinh vật mùa
Đến với nhau
Anh xòe đôi chân, đôi tay
Nhảy múa
Em tỏa mùi hương
Những bài ca tắt lịm
Trái đất ngừng quay
Cho quỹ đạo riêng anh và em
Tách ra khỏi hệ mặt trời.
Anh và em hóa thân thành nhỏ bé
Được tạo ra bởi cặp đơn bào
Lấp láy, lấp láy
Không còn chữ nghĩa
Không còn câu.
Anh đến với em
Dẫu sau
Như mọi cuộc đời...
29.8.2008
CON ĐƯỜNG NÀO ĐỂ THOÁT KHỎI
Phươngtiện nào để thoát khỏi.
Từ trong đầu ra ánh mắt
Từ ý nghĩ đến đôi tay
Từ mơ tưởng đến bàn chân
Từ sâu thẳm đến ồn ào bè bạn
Mỗi nơi, mỗi thứ như cột cọc buộc
Cái đẹp của em như sợi cước dài
Quấn chặt
Trong suốt.
Có ai nhìn thấy đâu mà đi gỡ giúp
Có ai hiểu đâu mà chẳng chê bai
Có ai sẻ chia đâu thế nờn đau khổ.
Ta có phải nghệ sỹ đâu
mà đi yêu cái đẹp
Mà lại bắt ta chịu đựng cái đẹp từ em...
26.8.2008
KẾT LUẬN
Có lẽ
Sự bội bạc của em
Là cái duy nhất ở trên đời
Tôi thấy đớn đau.
Một nỗi đau
Không chảy máu được để sũ mềm
Không sưng phồng lên để phù thũng.
Nó dai dẳng
Lẵng nhẵng
Như kẻ đeo đá đi suốt cuộc đời
28.8.2008
LỜI ANH
Lời nói anh tròn tròn
Đừng nói ở trên đê
kẻo lại lăn xuống rãnh.
Lời nói anh vuông vuông
Đừng nói ở công trường
công nhân tưởng là gạch.
Lời nói anh có lửa
Đừng nói ngày mưa rét
Người ta sẽ chìa tay vào mồm anh sưởi.
Lời nói anh ẩm ớt
Cỏ cây sẽ mọc
Và sẽ che khuất chòm râu xanh.
Lời nói anh đừng là gì, cho ai
Quấn bọcquanh em
Thay cho quần áo.
1.8.2008
EM VỀ VỚI NGƯỜI
Người chẳng là tôi
Mới hát một lời
Rụng đôi trái ớt.
Bao nhiêu đung đua
Tin tin, điện điện
Sung rụng xuống ao
Gốc cây tôi đợi
Gốc cây tôi về
Ngược chiều triền đê.
Khuất rồi là gió
Rơi rơi hương cay
Người không là một
Nên mình tôi say
Em vờ an ủi
Say còn giả say.
1.2.2009
HƯƠNG XA
Giờ vẫn là hương
Gặp nhau trên đường
Ngã nhào ánh mắt.
Hương không còn cánh
Hương đi bằng chân
Gặp nhau trên đường
Giả đò phân vân.
Hương xa, hương xa
Đừng chào đừng hỏi
Hoa, quả, rồi mùa
Trong lời không nói.
1.2.2009
NHỚ NGƯỜI YÊU
Cái nhớ thật là hoang dại
Không nghe lời chỉ bảo dạy dỗ
Không chào hỏi tạ từ
Không thơ, ca, nhạc, họa
Lừ lừ lừ lừ...
Cái nhớ thật là dai dẳng
Như đường không cụt
Như trời không đáy
Như biển không yên.
Cái nhớ thật là khắc kỷ
Chẳng chia sẻ với ai
Đặc chủng và độc bản
Và trừu tượng nữa
4.2.2009
TÌNH YÊU
Nó đến
Ta thành bột nở
Càng vẽ càng sai hình
Nó ăn cùng, nó ngủ cùng
Ta ôm nhau, ta hôn nhau, nó ở giữa cùng
Ta trộn vào nhau – nó ở giữa cùng.
Ta chưa kịp sinh ra nhau
Nó tự sinh sôi nảy nở
Thành đôi, thành ba
Ngỡ ngàng - đau đớn là ta.
Đành thôi mất nhau
Đành gọi là sau
Nó
Tình yêu đó
Làm ta ôm riêng
Hôn riêng
Trộn với người khác riêng
Nó vẫn ở giữa riêng
Nó lại thành nhiều riêng...
4.2.2009
BÌNH MINH SẼ MANG EM ĐI
Cho em đẹp – sẽ bớt đẹp hơn
Như người được phôi pha
Như hoa được kết nhụy
Như anh được trả giá.
Em ơi, em sẽ thắm lại
Như tranh gam trầm
Như người đàn bà chung thủy.
Bình minh
Em đừng nghĩ đó là ánh sáng
Em đừng coi đó là hi vọng
Em đừng gọi là tương lai.
Bình minh
Là những thứ nằm sau vấp ngã
Nằm dưới mẽ ngoài thơm tho
Nằm trong cay đắng.
Em sẽ nhặt được nếu nhặt
Một chút đời anh mừng tủi thân em
Một chút lòng anh hờn ghen số phận
Một phần em trôi nổi bầy đàn...
Em có dám đón nhận tất cả
Để bình minh sẽ mang em đi....
6.2.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét