ĐÊM


NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC
2013

ĐÊM
THƠ
HÀ HUY HIỆP

ĐÊM TÔI
NHƯ HỒ NƯỚC - NGỦ LÀ BƠI


Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi bảyTên: Thì thầm
Nếu ngủ
Hai tiếng thở cùng nhau thậm thụt
Đến khi kết thúc
Lưu vào bộ nhớ - thì không.
Nêu thức
Thêm kẻ thứ  ba - là đêm
Góp tí vui vui
            liên doan hạnh phúc
Thặng dư cảm xúc
             đón mặt trời về.
Những con dế  mỏi  mồm xu nịnh
Tưởng thoát ra mạt kiếp của mình
Tưởng gần người hơn
Đâu biết
Người thêm một đặc sản.
Trên đời
Những con người từ trong mơ
bay lên hoảng loạn
Gào thét và giật mình rõ to
Nhưng âm thanh lại câm tịt
Trong trạng thái bóng đè.
Và những tiếng thì thầm
Bao trùm thành những lớp thân phận
Đọng thành cặn
Cho đêm trong
Hiến - dâng – mình – người
                       ơn huệ..
                    8.12.2009


Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi sáuTên: Thi thoảng
Có những đêm
Ta bị giam cầm trong ánh nến
Vật lộn hai bên là đêm
Mơ đời đừng gió quá.
Có những đêm
Cố tìm ra nơi trong mình còn thức
Cố soi nơi trong mình tối tăm
Cố xem đêm còn gì khác nữa.
Có những đêm
Thấy trong mình đồng hồ tích tắc
Và sợ sẽ hết pin
Đúng vào đêm mất điện.
               nến tắt
               hơi thở dừng
               không có gió
Ta lấy gì tồn tại cùng đêm?...
                                                  8.12.2009

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi lămTên: Đêm hè một
Người như hạt
Bật quạt để sấy khô.
Chút sáng  đèn ngủ
Cũng làm nóng thêm
Những vì sao chơi vơi
Hay sỉ hàn đang rơi
                vào mắt.
Đêm khô
Như người đàn bà mãn kinh.
Dấp lên mình một lớp nước mỏng
Đêm liền lấy đi.
Đêm đầu tiên của đôi yêu nhau
Cũng rời vòng tay tìm hướng gió.
Cây sợ rụng lá,không dám lớn.
Cửa nhà mở toang
Người xấu không nghĩ đến ăn cắp.
                                          
  20.6.2010

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi lămTên: Đêm a còng

Im như đêm
Mà giờ cũng lắm chuyện
Từ hát hò thâu đêm
Tới bài bạc trong sòng
Từ quán ăn
Tới nhà nghỉ kín phòng
Chuyện gì chẳng có.

Đêm
Người già không ngủ được
               vì đổi thay
Còn người trẻ thì đổi thay
                  nên không ngủ
Người không già không trẻ
cũng không ngủ
Vì dở giả, dở trẻ, dở đổi thay.

Khuôn mặt đêm
             giờ đây     
                 nhàu nhĩnh
Tóc đêm
       đốm bạc
           xoăn xoeo
Vú đêm
       nhão dài,hoi sữa

Cai niềm tin
       đêm thành ngày.
                        12.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi baTên: Dự đoán

Người không ngủ
Thấy mỗi đêm mỗi khác
Người ngủ được
Thấy đêm giống nhau.
Đêm để mà mơ
Lại đi tiếc nuối
Khổ cho ai lấy quá khứ làm đầu.
Đêm đen,lại làm ra tóc trắng
Chứ thời gian thực chất là xanh.
Đêm mở chiều sâu
Cho người suy nghĩ
Ai nghĩ sâu quá
cuộc đời dễ tối tăm.
Người nào đi ban ngày
Thì đêm dừng lại
Người nào ngày chẳng chịu đi
Đêm,canh cánh lên đường.
                                           24.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi haiTên: Về đêm

Đêm thưởng
Cho một ngày có ích
Đêm phạt
Nếu một ngày tào lao.
Mắt ta trữ hình
Đêm xóa ảnh
Thức - nếu chẳng thấy gì
Ngủ - sẽ chỉ thấy đêm.
                               24.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi mốtTên: Quyền đêm

Những cái gì ngày - ta chưa thấy
Đêm về sẽ thấy
Chứng minh ta sống mù lòa.
Đêm công bằng
             có vay có trả
Nếu biết đường
             đêm - có thể cho không
Vô trách nhiệm với người
                            đêm sẽ quở.
Vô trách nhiệm với mình
             đêm sẽ trở trăn.
Nếu thấy đêm dài
    là do mình
        bóc ngắn.
            cắn dài
    đêm.
                                                       24.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm ba mươi
Tên: Đêm nhà thơ
Đêm nhà thơ
Viết nhiều, xóa ít
Khai quật bừa lên
         những ẩn khuất trong lòng.
Đêm nhà thơ
Tự làm ra xích mích
Không lô – gich bảo rằng
                    thế mới hay.
.
Nhà thơ thấy lớn lao
Bởi trong mình chật chội
Chữ xong rồi
Thơ vẫn thấy chưa xong.
Đêm nhà thơ
                 dấm dúi cho người khác
Viết một câu yêu
            lại toèn toẹt ban ngày.
                     24.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi chín
Tên: Đêm
Đêm - không dành người mất ngủ
Mà họ thường chiếm lấy
                    nhận đêm cho mình.
Đêm - để sống nghĩa tình
Thì lại chẳng đối xử tốt với nhau
            ai nấy về nhà họ.
Kẻ không nhà thì thấy đêm đắt đỏ
Cho kẻ thừa nhà
            thêm giàu có nhờ đêm.
Kẻ sướng khổ cho người
là tiền tài địa vị
Kẻ sướng khổ cho mình
            lại chỉ là đêm.
Kẻ đi vào đêm
                là người nghèo khổ
Kẻ đi ra từ đêm
cũng chẳng sướng gì.
Đêm
Thẩm định giá trị cuộc sống
Nhưng giá trị thật
thì lại ở ngoài đêm.
                                24.4.2011
Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi támTên: Cụ thể

Đêm Việt NamLà ngày nước khác
Thế nên
Họ khác với mình.
Đêm Việt NamCũng là đêm Nhật Bản
Nhưng bình mình
Ta lại đến sau.
Đêm Việt NamCũng là đêm nước Úc
Ta đông một khúc
Họ hè một châu.
Đêm là đêm
Mỗi người nghèo mỗi khác
Đêm là ngày
            mới kiếm đủ tiền ăn.
                        24.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi bảyTên: Đêm không ngủ

Nằm với biển
             thì mình lại làm sóng
Cứ chòng chành
           thao thức vu vơ.
Cá là mình
Chài lưới cũng là mình
Biển ngái ngủ
            nên chuyến tàu cũng lỡ.
Hóa ra
trăng tròn mà không sáng
Báo cáo đêm hoành tráng
Bóng tối,lại thành con hoang.
                                   25.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài:Âm hai mươi sáuTên: Đêm vô đề

Đêm trong suốt
Mà có khi không thấy
Đêm rọi vào mình
Có lúc tối om.
Đêm áp ạp vào da
Mát lạnh
Tất cả đám hũ lút
Lại thấy ấm lòng.
Đêm mà thức
Thì mấy ai ngủ được
Thế nên đêm
Chỉ dám chập chờn.
Chập chờn đêm
Là phập phù ánh nến
Liệu mình là cá,vạ vờ cơm.
            26.4.2011


Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi lămTên: Đói về đêm

Đói về đêm
Cũng lại là người
Không được ngủ
Thì lại được ăn.
Đói về đêm
Sao lại là các ông
Sao các bà đi bán.
Ai không được ăn
Thì người đó được tiền.
Lạ là,cứ no đủ một tí
Lại thuờng đói về đêm.
                                27.4.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi bốnTên: Đêm trở lạnh

Đêm trở lạnh
Chẳng quen ai cơ nhỡ
                   để mà thương.
Người đi đường đông
           họ bán buôn bươn trải
Còn người mua
là những người nằm nhà
Họ đâu khổ đau
           như nhà thơ mất ngủ.
Chăn ấm như chăn ốm
Áo mờ sương pha trộn ấm đời
Ấm ra tiền, ra gạo.
Đêm trở lạnh
Ai ngủ và ai không
Gom lại đêm
        cũng thành một dòng sông
Cứ có sóng là lại thấy ấm áp.
                                         3.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi baTên: Không tên

Có bao điều nghĩ ra
                 muốn nói
Lại biến mất vào đêm.
Đêm
Con người như cá dưới nước
Mà bình minh
                   lại nhảy lên bờ.
                                         5.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi haiTên: Đêm tỉnh
Có thể là không ngủ được
Có thể là chưa ngủ tí nào
Ai mà biết
Ngoài ta.
Ngủ
Dù có hay chưa
Thì đêm vẫn thế
Với một ngày dài dang dở
Không phải nằm
            cứ nhắm mắt là xong.
                    
5.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi mốtTên: Đêm không tên

Cái gì cũng phải trả tiền
Trừ đêm.
Tiền làm ta nhìn thấy nhiều thứ
Nhưng bao phủ không thấy bằng mắt
Là đêm.
Đêm không của ai
Thế mà có người bán đêm để sống.
Đêm không cho riêng ai
Nhưng có người lại dành đêm
cho người khác
Những đêm của mình.
                            8.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm hai mươi
Tên: Đêm ý nghĩa
Đêm nào ý nghĩa
Thì đêm đó là ngày.
Ý nghĩa
            có thể được ngủ ngon
            có thể phải trằn trọc.
Ý nghĩa
            có thể là thực tinh
            có thể là mộng.
Đêm nào ý nghĩa
Là đêm đó thắp sáng
không có chữ
vẫn đọc được mình
Thấy mình không phải đang già đi
             mà đang lớn.
                         8.5.2011


Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười chínTên: Tóc đêm
Đêm
Hay người đàn bà?
Tóc  đêm dài dượt
Từ  trời đến hốc tối.
Hôm nào làm mẹ
Tóc đêm trắng.
Hôm nào làm vợ
Tóc đêm nhàu.
Hôm nào loi lẻ
Tóc đêm thâu.
Đêm, sợ một mình
Tóc
   thành vải xô bó xác.
                                                9.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười támTên: Trong ngày có đêm
Có gì mắc mớ trong ngày
Mà đêm về thấy rối.
Tự sự với những đồng tiền
                đầu tư thua lỗ
Chỉ làm vợ con rầu lòng.
Trong ngày, không gặp ai là bạn
Không nói một lời thành tâm
Chẳng nghe một câu thật ý.
Trong ngày, hiện lên ký ức
Thấy như sắp có bệnh cột vào.
Có phải thế chăng mà sự cam chịu
Luôn nằm trong tủ thuốc
                  của mọi người.
                               15.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười bảyTên: Tăn trở
Không  được đêm,thì được trăn trở
Mất trăn trở thì ta nằm tù.
Trăn trở như dấm chín
                        để mai bớt xanh
Ai bị bỏ đi là do bị nẫu.
Cũng là mình trăn trở
Mỗi suy tư - ra một đề tài.
Tình yêu không có mặt
Vì còn dan díu tay ba.
Đêm không lành
nhưng lại không bị cũ
Đêm biết làm nhàu nhĩnh suy tư.
Ai đi qua đêm mà không lần vấp ngã
Sao biết đứng lên
                để trưởng thành.
                     15.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười sáuTên: Đêm hè hai
Đêm hè
Ngắn chỉ tày gang
Thế mà đi qua đêm
Phải bằng ngàn suy nghĩ.
Suy nghĩ thẳng băng
Suy nghĩ vòng vèo
Suy nghĩ nhảy cóc
Suy nghĩ đứt đoạn
Suy nghĩ gian lận
Mà đêm
            vẫn thứ tự mà hành.
Đêm hè
Trong nhà vù vù gió thổi
Loại gió dài đôi mét
Rộng vài chục phân
Tay sờ thấy đầu gió
Đuôi gió thì ở chân
Toàn khí các-bon-níc
Còn mặt trời
            lời toàn gang với thép
Dẫu về núi ngủ từ chiều
Vẫn có người còn sợ
Cả đêm - toát mồ hôi…
                 15.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười lămTên: Nghe đề hiểu
Đêm hành hình những ai không ngủ
Đêm cũng là phiên tòa
            xét xử thâu đêm.
Đừng mơ thoát tội
            đừng chạy giảm tội
Nếu thực ta có tội với tình.
Đêm không nói gì
            nhưng nghe đêm - rất kém
Càng nghe càng thấy mông lung.
Đêm,nếu không phi tang gian dối
Phải hết đêm tự vấn
            tự giải trình.
                                                             17.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười bốnTên: Nặng và nhẹ nhõm như đời
Đi từ đêm này - qua đêm khác
Ban ngày là chặng nghỉ chân.
Mang theo mình cái gì cũng nặng
Như đời.
Đi từ bao đêm - tới đêm nay
Vẫn chưa thấy mỏi.
Hành trình lý trí tuy dài
Chưa đến đích vì vẫn còn thấy nặng
Như đời.
Từ đêm này tới những đêm sẽ tới
Đêm cuối cùng sẽ nhẹ
                                        chỉ một đêm
Mang trong mình những quá khứ đẹp
Và nhẹ nhõm
Như đời.
                      
                         17.5.201

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười baTên: Thêm khái niệm

Đêm là đồ
Không biết dùng đêm cũng dễ bị hỏng.
Đêm là ánh sáng
Lộ mưu mô,thủ đoạn của mình.
Đêm là bạn
Giúp ta làm giàu.
Đêm là vợ
Giúp ta làm sang.
Đêm,cũng là phù thủy
Biến ngày thành đêm
Biến đêm thành thân phận
                                    của bao kiếp người…
Đêm,cùng ta song hành tồn tại
Từ ta và ở trên ta…
Và chọn là đầy tớ.
                                                17.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười haiTên: Món đêm

Ăn đêm
Vài tiếng mỗi ngày là đủ
Đêm cũng có bữa ngon,bữa dở
Cũng có bữa không ăn được
Có bữa bội thực đêm.
Tất cả các món
Món nào cũng có thời gian
Ăn để sống
                        và không ăn để sống
Ai tham lam là người đó chết rồi.
Đêm cũng có đủ chất
Trẻ sơ sinh thì:sữa và đêm
Kẻ ốm đau thì:thuốc và đêm
Còn chúng ta là:
               đêm và chấp nhận.
                                                17.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười mộtTên: Ít quý Dần

Đêm nào cũng viết thơ
Nhiều phát nhảm.
Đêm nào cũng quấy rối đêm
Thật là có tội
May mà pháp luật cũng là đêm.
Đọc đêm
Ký tự sao vu vơ câu tứ
Trăng cuối tháng hẳn là vết bẩn
Tẩy đi lại thấy mắt mờ.
Đêm không đều,chỗ đen,chỗ trắng
Đi qua đêm - cũng thấy sóc tâm tình
Dẫu không buồn,nhưng mà không ngủ
Dẫu bên em
               mà tưởng vẫn một mình.
17.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mười
Tên: Tác phẩm đêm

Đêm hình cầu
            cho ta nằm trong đó
Đêm lăn về sáng
            ta say - nôn mửa khát khao.
Một chút sáng lập phương
            cho ta được trình diễn
Ta trở thành nhân vật
trong phim sex.
Không nói chỉ nằm
 cũng hấp dẫn người xem.

Đêm làm bằng tóc rối
Em vương đầy nỗi mê man
In ảnh trong đôi mắt nhìn chậm.
Đêm chuyển vào yêu em không ngủ
Cứ để em trốn tránh hiện thực
Đêm chẳng lúc nào yên thân.
                                    17.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm chínTên: Hai đầu

Ta có hai đầu
       ta đâu biết
Nhờ đêm
       mới phát hiện ra.
Cái đầu nhu
Ngày thì như chết.
Cái đầu cương
Thì chết về đêm.
Hai đầu cò cưa giằng giật
Đến đứt đêm.
                                                                                 
                     19.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm támTên: Nghĩ mỏng

Nghĩ trong đêm
    là ta chẳng việc làm
Thấy người khác hỳ hục trong đêm
    đời họ hình như không ngủ.
Vất vả trả nợ đời mình .
Cá nhân đêm - lệ rơi
Tập thể đêm - không khóc
Chẳng ai lo lắng
Như bầy con cái dại
mà bố bỏ mẹ,ra đi.
                                     20.5.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm bảyTên: Đêm hè ba

Đêm hè
Quay tròn cánh quạt
Hình như người ta sống ngạt
Về đêm.
Đêm hè
Đàn bà
    buông mình vô ý
Cho đàn ông
        tinh ý hiểu mình hơn. .
Gió luẩn quẩn quanh phòng
                    như gã nghiện
Đạo đức, lương tâm 
               dùng là then cài.     
    04.6.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm sáuTên: Nói cho vuông
Đêm
Nghĩ về mình thì thật
Nghĩ về người khác thì không.
Ai cũng sống đúng với mình
Nhưng thường sai với người khác
Chỉ có điều không dại gì nói ra.
Sống vừa có lợi,vừa yên ổn
Là cách sống khó
Nhưng có lợi không cho ta
lại càng khó hơn.
Khi mồm nhiều,bánh ít
Mà dạ dày ai cũng đói toáng lên.
                                     04.6.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm nămTên: Chân lý không khẳng định
Không ai hoang phí đêm
Bằng người.
Người ta hơn nhau ngày
thì thông dụng.
Hơn nhau đêm
          mới thực là hơn.
Đêm đóng dấu treo
cho những ai nhắm mắt.
Và tạm giam
cho kẻ mắt chừng chừng.
Có mọi thứ trên đời mà không có đêm
   thì vẫn túng thiếu.
Hơn gì những kẻ bán đêm.
                                        20.9.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm bốnTên: Phiên bản đêm

Nhắm mắt lại
Quá nhiều thứ hiện lên
Là mình không có nó.
Đêm cho ai?
- Cho kẻ ngủ ngày: Sống.
- Cho kẻ thức đêm: Tồn tại.
Còn lại
      cho hết trẻ con.
Lời đêm
Xúi bẩy người tự kỷ
Có thắp đèn lên
Thì đêm thành cái ví
Đút bên trong
toàn những người thân.
                                                     21.10.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm baTên: Chân dung một
Đêm - không còn là tượng
người đàn ông suy tưởng
Không còn là bà mẹ anh hùng.
Đêm - của những người phải sống
Khi đã chuẩn bị từ ngày.
Đêm - của kẻ không tự ngủ được
Phải vay mượn lẽ đời để đi qua.
Đêm - cho người nằm xuống chịu đựng
Như lên bàn mổ
Còn kẻ thực hiện ca mổ
           là những giấc mơ.
Ái ngại cho những ai
Gây mê mà vẫn tỉnh
Bất tỉnh mà vẫn thấy đau đớn
Và như chi mới bắt đầu.
                                      30.12.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm haiTên: Chân dung hai
Có người tranh nhau nhận đêm
Có người lại đùn đẩy.
Có lúc sở hữu đêm chung
Có khi lại thành vô chủ.
Làm ra giấc ngủ
Rồi lại đánh mất chúng
Vẫn chỉ là đêm.
Sướng nhất là thở đều
Sướng hơn nữa là ngáy
Sướng khác là thở hổn hển
Của hai người lén lút gặp nhau.
                                                30.12.2011

Phần nhất: ĐêmBài: Âm mộtTên: Chân dung ba
Nếu lấy đêm là tài sản
Để so sánh
Thì người ngủ ngon
Mới là người giàu.
Đêm
Là tài sản đêm chung.
Ai biết lấy về
Thì thành đêm riêng.
Đêm tốt - thường bán đi
Nhưng những ai mua đêm
Chất lượng lại rất kém.
Thế nên con người
Cũng giống con đêm.
                                                   
            9.2.2012

Phần nhất: ĐêmBài: khôngTên: Tần tảo
Nhu cầu ngủ
Mỗi ngày có khác nhau
Nên sinh ra đêm nhiều
                   đêm ít
Có lúc không đêm.

Người tần tảo
Thấy đêm bằng chỗ hở
Vì lạnh.
Nếu có chút lửa ấm
Là do nghiện thuốc
Hút sặc khói
                rồi nhả ra sương.
Đời thường
Mỗi ngày hai tư tiếng
Mệt ngủ lúc nào
Lúc đó là đêm.
               01.04.2012


Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười chínTên: Nỗi niềm
Lên tàu đi
        cũng có nguời lưu luyến.
Lên tàu về
      cũng có người lưu luyến.
Ta sống ở đâu
        ta vấn vương ở đó
Bởi người
        mới làm ta nhớ lâu.
Lúc cất bước lên tàu
Ta đi
    ta về
        như chia chác.
Ga làm nơi đoạn tuyệt
Không nói ra, nhưng ngậm ngùi
Theo chuyến tàu
không bao giờ là cuối
Cùng lòng ta lui thui.

Bóng đêm- giấu giùm ta quầng mắt
Bâng khuâng người đón ta về
Còn những người đi
Bâng khuâng  như vấp ngã.
Ga đêm còn nấn ná
Chút nhớ sâu thăm thẳm hai đầu.
                                                          
27.10.2009

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười támTên: Tiếng mèo

Tiếng mèo yêu:
tiếng thét gào rách xé.
Người chưa qua giao hoan
                     sợ hãi
Người biết cũng sợ mãi
                    là mèo.
Tha thiết đớn đau
Đêm nhòe loang
Vũ trụ trầy xước.
Tiếng mèo
hoang thai tiếng mèo
Đẻ tiếng gào gai sắc.
Đâm vào đêm:  bục
                         chảy máu dại dồ.
Đẻ đau ra hạnh phúc.
               28.10.2009

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười bảyTên: Hờn giận là anh
Anh là người hay anh là ma
Mà lạnh thế này?
Ma không nói gì
             anh cũng vậy.
Ma ẩn hiện bất thường
       anh cũng vậy.
Anh không nói gì
             đã sợ
Anh nói ra
        càng sợ hơn
Cứ tiêu điều, chết chóc
Từ khó khăn, thất bại của anh.
Anh
Có thực là ma?
Em thắp hương
          em cầu siêu thoát
Em sẽ gửi tiền vàng
Gửi cửa nhà,xe cộ
Gửi anh - hình nhân thế mạng
Là em.
Cơ thể em,dù sốt
Cũng chẳng hơn ba bảy độ bao giờ.
Anh làm ma giả vờ
Hay muốn em trên giường ma hóa?
04.12.2009

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười sáuTên: Con ma
Nằm quay lưng
Khi hai tay khoanh ngực
Lúc kẹp giữa hai đùi
Ngủ kỹ
Thở đều đều
Giả vờ chết.
Chẳng nói chẳng rằng
Không ôm người nằm bên                                  Cô đơn và thèm muốn
Như sa nhân làm vợ đau bụng.
Ngủ kỹ
Giả vờ chết
Thở đều đều
Nếu chỉ động đến người nằm bên
Ôm người nằm bên
Ma sẽ thành người.
                     08.12.2009
Phần nhì: Trong đêm
Bài: Âm mười lăm
Tên: Tiếng rao

Sao không mất đi vào đêm
Cho ta ngủ được.
Ta cũng khó khăn, ta cũng rao bán
Để sống,không làm mất ngủ ai.
Rao,đêm hay là người sinh ra
Mà nghe rao ráo hoảnh?
Có một chút kiêu ngạo
Có một chút thiết tha
Chẳng có chút nào xin xỏ.
Người mất ngủ
Mong tiếng rao như mong mẹ về chợ
Xa rồi còn bỡ ngỡ.
Nhưng không chịu mua cho họ
Chỉ một bánh mì
Hay nửa khoai,góc sắn.
Tiếng rao đêm có làm ai cay đắng
Khi chờ tiếng rao?
                               
                20.11.2009

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười bốnTên: Ngủ
Những tín hiệu phát ra
                   từ hơi thở
Khi đồng điệu,khi không.
Giấc ngủ không còn sâu
Vì vẫn còn mắc mớ
Hai nhịp thở phập phù tranh luận
Không tìm ra điểm chung.
Ngủ với nhau
Áo quần - nếu là đạo đức
cũng cởi hết.
Danh giá hay sự đạo mạo
đạp xuống chân giường.

Sắc đẹp
      dẫu được trao vương miện
cũng bị đè xuống.
Đại gia đến mấy
             cũng phải rướn lên.

Hở - thì kéo cho kín
Kín - thì bày hết ra.
Ngủ - không thể ngờ ngủ
Hơn cả đi phượt
Thợ đóng gạch,phu đốn củi
                      tôn sùng.
24.05.2010

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười baTên: Láng giềng một
Nhà láng giềng có con chó lớn
Sủa - cho cả khu an toàn
Sủa - sáng hơn đèn cao áp
Nằm trong buồng vẫn thấy người đi.
Chó lớn - có cái oai của quan
Sửa vu vơ - cũng làm sợ khối người.
Nếu bị cắn - thì là một vận hạn
Tiền thuốc thang,
tiền cúng lễ vài nơi.
Nhà láng giềng vì muốn làm ông chủ
Nuôi chó như nuôi danh.
Không mất của cũng là cách làm ăn
Được nhờ láng giềng
      mình cũng thấy có họ.
12.04.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười haiTên: Láng giềng hai
Nhà láng giềng có cái điếu cày
Kêu làm gương cho tiếng gà gáy.
Không biết:
Không ngủ được nên làm đậu phụ
Hay:
Làm đậu phụ mà phải dậy từ đêm…
Không chơi mà thành quen thân
Có hôm,tiếng điếu
lại ru ta ngủ được.
Đêm của hai nhà cùng lục đục
Đêm bên này: làm ta thơ thẩn
Đêm bên kia: thì làm ra tiền.
Mấy trăm đêm trên năm không đổi
Đậu phụ ám khói thuốc lào…
12.4.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mười mộtTên: Ví von
Trong màn,ta là gái đẹp
Ngoài màn,muỗi là gã dê hám
Luôn tìm cơ hội dê ta.
Màn - là đạo lý
Màn - là nghị định
Kẹp khe đáy chiếu
Muỗi vừa không,vừa khó lọt vào.
Sáng ra,trong màn
Ta vẫn là gái đẹp
Đã bị muỗi đốt
Báo đài không được đưa tin.
Màn vẫn kẹp khe kín đáo
Và muỗi
Học ta chiêu thức lọt màn.
  13.04.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mườiTên: Ngáy ngủ một

Giấc ngủ say là giấc ngủ mở chuồng
Cho tiếng ngáy ồ ra như bầy vịt.
Tiếng ngáy đi trên con đường vô tận
Không gặp ai,dù một thở dài.
Giấc ngủ say nghiêng bên
tiếng ngáy thì thẳng đứng.
Giấc ngủ ngửa bềnh
tiếng gáy lại sang ngang.
Tiếng gáy là cơn mưa
sớm ra mới thấy ướt.
Tiếng gáy là gió thổi
lá rụng đến trơ cành.
Tiếng ngáy là dòng sông
chẳng có bên bồi.
Và chẳng có con dế con giun nào
song hành cùng tiếng ngáy
Đêm không ngủ
thì tiếng ngáy đưa nôi.
24.04.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm chínTên: Ngáy ngủ hai 
 

Tiếng ngáy - ô là tiếng nói
Khổ ta bị mắng hàng đêm
Hắt ra,hít vào
Lỡ lòng nào:lá khoai,đầu vịt.
Tiếng ngáy - a là tiếng hát
Họ ru họ ngủ,làm riêng
Không cộng đồng,không tập thể
Không anh em,không láng giềng.
Tiếng ngáy - í là thơ nhỉ
Hẳn là một tập trường ca
Cho đêm dài bằng lịch sử
Hít thì vua,hà thì cha
Cho người nằm xuông bên cạnh
Đếm đêm…
          
                      21.10.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm támTên: Sống và chết khác
Khó ngủ
vẫn là sống
Chập chờn ngủ
vẫn là sống
Không mơ gì
là chết mất
một đêm.
          
25.04.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm bảyTên: Láng giềng ba
Mùi than tổ ong
Đánh thức bực mình của vợ
Đánh thức khó chịu của con
Chồng làu bàu thức nốt.
Mùi than tổ ong
Thành hành vi tội phạm
Xông thẳng vào nhà người khác
Cướp trắng đêm.
                                           
            26.04.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm sáuTên: Mệt


Mệt - không vì thế mà cứ ngủ mãi.
Viện cớ lo toan
Là nhầm lẫn  phạm trù.
Mệt
Có thể ngủ bất cứ lúc nào
Cả khi nằm lên người khác.
Mệt
Sinh ra tiêu cực
Ai vốn tiêu cực sẵn
Thì mệt,làm họ thành triết gia.
Mệt - không ngược với khỏe
Chỉ so le,hai phe
Làm ra một gia đình nhà nọ
Không hạnh phúc
           nhưng không chịu ly hôn.
08.05.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm nămTên: So sánh

Ngủ trên - giường - người - khác
Dễ thấy sâu hơn.
Thức trên - giường - người - khác
Thành chim cũ,lồng mới.
So sánh với giường mình
Thêm khập khiễng
Khi giường mình là ở lại
Còn - giường - người - khác
là ra đi.
09.05.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm bốnTên: Khoảnh khắc dài
Xung quanh là tình em
Thì không thấy đêm.
Xung quanh đêm là tình em
Thì anh,không ai thấy.
Tình em
Anh thành người có phép thuật
Biến đêm thành em,và
         thành món ăn
15.05.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm baTên: Có hai bút
Bút viết thơ
hết mực.
Bút viết em
giấy lại ngủ rồi.
Trang giấy tự nói giùm
trang giấy khác
Nỗi cô đơn côi một suối,hai đồi.
19.05.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm haiTên: Tiếng gáy
Tiếng gà gáy
Đã trở thành quá muộn
Khi ta dậy làm gà
Viết thơ như gáy
Đánh lừa bình minh lên.
Hết tác dụng báo thức
Thơ gáy mình
Thơ gáy gà
Gáy gà
Như bị thiến oan.
Hai tiếng gáy
Làm ta một đêm
Tai mở
Mắt nhắm
Thấy cùng
Một ngày lo toan.
                                                      
          04.06.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: Âm mộtTên: Đêm còn ý nghĩa
Hình như có người đàn bà rất đẹp
Khiến những người đàn ông
không thể nào ngủ hẳn
Vào đêm.
Người đàn bà ẩn hiện
Một nửa là người của quá khứ
Một nửa là người của tương lai
Không phần trăm
người đàn bà hiện tại.
Trong đêm
Có bao điều hay hơn lời nói
Vừa đủ ấm - để mình trào dâng
Vừa đủ ngon - để mình thấy đói
Siêu sạch và bổ dưỡng
Thành phần:khỏe – đẹp – dai
Tác dụng: đêm không kết thúc.
          07.11.2011

Phần nhì: Trong đêmBài: KhôngTên: Ba đêm lạnh
Lạnh một
Thò được câu thơ nào ra
Câu thơ đó
Bị rét làm cóng.
Thơ dở
            thì thành đá.
Thơ hay
thì thành đông.
      
Lo gì thơ bị ôi
Lo gì thơ thơ ngộ độc
Chỉ lo nhà thơ nấu xáo voi.
Lạnh hai
Không thương mình co ro
Lại đi thương cái chăn
Chỉ biết đắp cho người
Còn mình,chẳng ai đắp.
Chăn lầm than,nhầm lẫn
Chốn cao sang
Và chủ nghĩa anh hùng.
Lạnh ba
Đêm đặc lại
Có thể vắt ra nước buốt
Bên trong là mất ngủ
Vừa chung vừa riêng
Vì đói nghèo đeo đẳng
Mới làm đặc đêm..
              09.02.2011



Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi bảyTên: Mất ngủ một

Đêm nằm,nếu không ngủ được
Đừng nghĩ đến đàn bà
Lại hỏng đường tu.
Đêm nằm,nếu không ngủ được
Chỉ nên nghĩ về người xấu
Sẽ thương họ hơn.
Đêm nằm,nếu không ngủ được
Đừng hồi tưởng
         thời hoàng kim của mình
Lại càng mất ngủ.
Đêm nằm,nếu không ngủ được
Đừng nghĩ đến đạo đức
Sự thật thứ hai của mình
                      chết oan.
Đêm nằm,nếu không ngủ được
Mới thực là đêm.
                    08.09.2009

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi sáuTên: Mất ngủ hai
Chính cái đêm lẽ ra ngủ ngon
Lại thành ra khó ngủ.
Ồ,kiểm soát mình thì dễ
Mà kiểm soát ngủ mình khó sao.
Giấc ngủ mình như con thú hoang
Nuôi được trong lồng cũi
Nhưng mỗi khi buồn tủi
Lại hú về rừng.
              08.09.2009

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi lămTên: Mất ngủ ba
Ta có thể kiểm soát được nhiều thứ
Nhưng không thể kiểm soát mình
về đêm.
Ta có thể thẩm định được nhiều thứ
Nhưng không thể thẩm định được đêm.
Ta biết ta tất cả
Nhưng không thể biết ta về đêm.
Đêm
Như tất cả các đêm
của tất cả các loài
Chỉ riêng đêm của loài người
là khác.
Ta lại thấy đêm của loài ta
Khác với đêm của loài người.
08.09.2009

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi bốnTên: Mất ngủ bốn
Đêm
Ai biết được mặt trời ở đâu
Đi hỏi người mất ngủ.
Mặt trời ấy
Nhà văn
      không văn được
Nhà vẽ
      không vẽ được
Nhà nhạc
      chỉ đoán là nhạc chuông.
Nhà toán
     không tìm được xác xuất.
Nhà thiên văn
     thú nhận mình kém mắt
Nhà thần học
      nhà ngoại cảm
Thầy cúng
       thầy bói bó tay.
Đêm
Tôi khuyến cáo
Nếu mơ thấy mặt trời lượn khượn
Đó là bóng ma của mặt trời
Đi nhặt lãi đầu tư.
               07.09.2009

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi baTên: Mất ngủ năm
Cái hay của mất ngủ
Là viết được thơ
Cái dở của mất ngủ
Là vợ lại không đọc.
Mắt nhắm,thành tác giả
Đêm,thành biên tập viên
Không sửa vẫn lấy phí
Dù thơ không đáng tiền.
Từ hào hứng đến mệt mỏi
Đêm ở giữa,đêm dài
Đã mất ngủ
là không tìm lại được
Bảo hiểm không trách nhiệm
Công an đòi ăn chia.
  03.04.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi haiTên: Như thần

Chưa nằm xuống
Đã biết mình mất ngủ.
Đã biết mai
thêm vài sợi lo toan
Đêm dài mãi
mong không bao giờ sáng
Cho chán chê
tắt lụi những cơ hàn.
Chưa nhắm mắt
đã biết rằng phải mở
Đêm có về,nhưng đi làm tay sai
Ta đâu trách
chỉ mình nghe tự sự
Đừng là mai
Đừng thêm mai
Đừng thêm ai…
              28.01.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươi mốtTên: Bật lên chút sáng
Không ngủ được
Lại lần mò nhung nhớ
Như đi câu
         những con cá xưa rồi.
Có giật được
toàn là vảy ý nghĩ
bong rơi.
Không ngủ được
Lại tìm về giới tính
Nhận ra mình
cũng chỉ một nửa thôi
Lúc mất đi,là khúc được toàn vẹn
Rỗng ruột vì ai
mới thực đặc đầy.
Không ngủ được
Ta chính là ta mất
Tìm về ta
            gặp lại phải những Người
Không nói gì
            lại ra ta tự bạch
Trong lặng im
mọi xa cách
lại gần.
08.05.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm hai mươiTên: Buộc tuột
Khởi đầu một việc lớn
Bằng sự mất ngủ.
Nhưng đã bao đêm mất ngủ
Mà chẳng làm được việc lớn nào.
Mất ngủ do vui
Mất ngủ do buồn
Không buồn không vui
cũng làm ra mất ngủ.
Mất ngủ
      có khi thành thuốc bổ
Nếu bị quá đi
lại ra hại mình
May viết được thơ thì sẽ có ích
Nhưng thơ cho người dễ ngủ đọc
Thì thơ như gái đã có chồng
      mà vẫn còn trinh.
   25.04.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười chín
Tên: Chuyện vặt

Sáng nào
Mọi người cũng nói với nhau
       về chuyện muỗi
  chui màn.
Người thì bảo đỏ tay
Người thì bảo dát mặt
Chẳng ai nói về giấc mơ
    mình mấm máu
Ai nấy không ít thì nhiều
     đều trằn trọc
mà chẳng ai đọc sách
    hoặc làm thơ.
Sáng mai ra
Thấy ai cũng có vẻ thêm già
Nhưng chẳng ai nghĩ đến có ngày
 mình chết
Mà nghĩ nhiều đến lo lắng
            khổ đau
Và mơ mộng
            một ngày nào
                   hết muỗi.
15.05.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười tám
Tên: Ba hồi

Trẻ
Thấy người khác mất ngủ
thì không tin
Tự hỏi:làm sao cả đêm thức được.
Già
Thấy người khác ngủ được
thì không tin
Lại đoán người ta nhắm mắt để đấy.
Thực trạng thời buổi bây giờ
Thức được,ngủ được mà vẫn thấy khổ
Huống chi già
       vớitrẻ
            mất niềm tin.
15.05.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười bảyTên: Mất như không
Mất ngủ
Nhớ lang thang một mình đi tìm
Chẳng gặp ai,ngoài quá khứ.
Gặp người yêu cũ - đã có chồng
Gặp bạn gái mới - đã thành vợ
Nghĩ về họ sơ sài,qua loa
Như gãi vu vơ chỗ không ngứa.
Mất ngủ
Khi không ham mê dục tình
Mới thấy thơ dễ chấp nhận được
Với niềm vui lúc tắc khi thông
Dù chẳng được tí ân ái ai nào
Nhưng cũng thấy thỏa mãn.
        17.05.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười sáuTên: Sự cố ngủ

Không ngủ được
Ta trở thành bất lực
Không thuyết phục
Không khuyên giải
Không dụ dỗ
Không răn đe
Và không ngủ được.
Còn thiếu điều kiện gì nữa?
Mệt đã đủ
Trăn trở đã đủ
Nhắm mắt,mồi giấc ngủ về
Cũng đã đủ.
Ngủ - như cái máy
Mất ngủ - như cái máy tậm tịt
Loay hoay khởi động cả đêm
Mà chưa thấy nổ…
                      02.06.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười lămTên: Mẫn cảm

Không ngủ được và không được ngủ
Cũng chỉ là đêm.
Cũng bắt đầu từ mình
Mà tới.
Thấy đêm là đời
Chứ đời - lại chẳng là đêm.
Cậy vào nước mắt - mà khô
Cậy vào nước bọt – mà ướt
Phải mươi phần dát buốt
Sau rồi còn cả đau.
Mẫn cảm với đêm rồi
            có ngủ được đâu
Phó mặc,buông xuôi cho đêm
            xâm hại.
               04.06.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười bốnTên: Vặn vẹo


Mất ngủ
Sao chẳng là tiền
               mà mua sắm.
Sao chẳng là ruộng
               để cấy trồng.
Sao chẳng là em
               để ôm ấp.
Sao chẳng là con
               để bảo ban.
Mất ngủ
Có quyền lợi gì không
Mà ai cũng thấy thay đổi
Phũ phàng
Mà ai cũng sợ bất động
Tiêu tan
Và chửi mình: Ngu – Khôn - Quá.
04.06.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười baTên: Cặp lệch
Lúc không ngủ được
Thì con chưa ra đời.
Con ra đời
Thì lại không được ngủ.
Cũng là đêm
Mà ta chẳng là ta
Cứ thiếu thừa xiêu vẹo.
Cái không thể có
Và cái bị cướp đi
Đêm đêm
Ta kẹt ở giữa mà ru con
Trở thành người bố không đạt chuẩn…
                                                             22.06.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười haiTên: Thích nghi

Mất ngủ và mất điện
Vì ta là dân
không thấy khổ
May mà
                        ta chẳng là quan.
Mất điện nhiều
thành quen
Lại vui mất điện.
Mất ngủ. vì thế
thành quen
Sáng ra mày mặt phạc phờ
Lại thấy hợp cách.
     19.09.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười mộtTên: Phát biểu
Có quá nhiều người mất ngủ hàng đêm
Mà chẳng tìm nhau
tìm giấc ngủ.
Chúng ta - những người mất ngủ
độc thân,nhỏ bé và tự phát
Ngộ nhận mình mất ngủ cao siêu.
Nếu nhìn vào đêm để đánh giá
Chúng ta chẳng bằng dế giun.
Nếu nhìn vào ngày để nhận xét
Cả đời chỉ thấy đi làm.
Mất ngủ không phải bạo bệnh
Không phải định mệnh
Theo tai mắt - đi vào
Theo ý nghĩ - đi ra
Và tập trung trên giường ăn vạ
Cắn răng chịu đựng một mình.
20.09.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mười
Tên: Giấc ngủ
Giấc ngủ
Lúc đặc: sột sệt như bùn ao
Lúc loãng: toẹt như nước.
Có lúc lổn nhổn từng cục
Có lúc đầy sạn
 lạo xạo…
Giấc ngủ
Có lúc thành khúc,thành đoạn.
Cứ gãy một cái
là thành hai cái
chong chong.
Giấc ngủ
Phân nhóm được như máu
Thế nên người ta khoe ngủ trước
Rồi mới khoe của
    khoe ăn.
Giấc ngủ
Có lúc như hàng hóa
Mang đặc tính xã hội
Nên chất lượng thường tồi
Không xuất xứ,ngưồn gốc
Bị giả
Dễ hỏng hóc
Khó sửa chữa
Và không được bảo hành…
29.12.2011

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm chínTên: Giấc ngủ
Tưởng mình đã già
Dậy đi tập thể dục
Lại ngại
Hóa ra mình vẫn trẻ.
Mình không nhầm lẫn
Mà đúng thế
Con người mình
Chỗ già,chỗ trẻ chẳng đều nhau.
Chỗ già,chỗ trẻ chẳng đều nhau
Thế nên mình đủ mười hai tuổi
Đi làm thì như trâu
Vẫn bị chủ đầu tư bảo chó
Đã nhát gái như mèo
Họ lại bảo mình dê.
Rượu vào,nói như rồng bay
Say,nằm như rắn chết
.
Để có việc,phảiđi như ngựa
Nhận việc rồi mới biết
                 mình bị gà.
Gặp đối thủ
       tranh giành như hổ đói
Phải thắng
Mới làm lợn no.
Hay chửi đổng: Bố khỉ
Khi phải chui lủi như chuột
Đi gặm nhấm trộm
            nhầm thóc của mình…
21.01.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm támTên: Lý lẽ khác

Không ngủ được
Hay không được ngủ
Dễ nhầm lẫn
Với đời.
Có người mơ cả đời
Ngủ ngon
Nhưng khi ngủ ngon
          thật ngon
Thì làm người khác khóc.
Chôn giấc ngủ xuống đất
Rồi thờ.
Có người
   cả đời ngủ được
Lại làm bao người khác mất ngủ.
Đến khi ngộ ra
Mất ngủ
Rồi mình lại khóc.
Chôn sâu rồi chưa hết,
             chưa yên.
Dù tình nguyện
             đi làm không lương
       sản xuất giấc ngủ
Phát miễn phí cho đời
Thì căn vẫn còn nặng
Với quá khứ của mình.
               09.02.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm bảyTên: Mất ngủ bảy

Mình,thực chất
Là con ma của mình
Đi mây về gió ý nghĩ
Tìm những thứ chưa có
Và tiếc nuối điều đã mất
Vẫn chưa thỏa lòng.
So với những giấc mơ
Thì mất ngủ
Vẫn thấy mình yên ổn
Vì thường thấy trong mơ
Công lý,công bằng
              luôn hại nhau.
17.02.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm sáuTên: Mất ngủ tám
Mất ngủ
Thấy thật là bổ ích
Chỉ người viết thơ được
Mới hay.
Còn những người ngủ say
Mơ thế nào
Lại mơ mình mất ngủ.
Mất ngủ
Có mấy ai biết rằng
Mình đang sống dài hơn đời mình.
Thấy mất ngủ có ích
Thì còn tương lai
Nếu thấy mất ngủ là bệnh
Thì chỉ còn quá khứ.
Sống nốt đoạn đời còn lại
Rõ dài,mà chẳng đáng là bao.
      17.02.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm nămTên: Thường vậy

Lại một đêm
Không gọi là mất ngủ
Vì ta đâu có nó
                                    trong đêm.
Gọi cho đúng
Ta sống một ngày dài
Nhưng chia thành hai nửa
Cập kênh.
Trong đêm
Luôn có hai người
Tách ra từ một
Còn tâm tưởng
Copy thành ba, bốn
Hội đồng đánh vật đêm.
   02.03.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm bốnTên: Bóng người là ngủ
Ngủ sấp
Ta - người vấp ngã.
Ngủ ngửa
Ta - người trượt chân.
Ngủ nghiêng, bó gối...
Ta - kẻ quỳ vào không gian.
Ngủ ngồi
Ta - bức tượng để quên
            trong bóng tối.
Ngủ được làm sao
Nếu ta chưa dứt được
Sấp ngửa nghiêng ngồi mình .
                 độc thân.
                
                      15.04.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm baTên: Trượt ngủ
Giấc ngủ là cái bẫy
Đêm là mồi
Mắt ta là con chuột.
Mắt ta
Ăn hết cả mồi
Mà bẫy không sập.
Hèn chi
Ta thất bại trên giường.
                15.04.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm haiTên: Phác họa

Không ai gọi là đêm
Nếu mình không ngủ
Chỉ là màu tối bao phủ
Cho lòng mình bò ra
      thêm một mình muông thú.
Càng ngày
Càng có nhiều người không ngủ
Có thể vì giàu có lên
Có thể vì nghèo đói quá.
Những cái gì còn thiếu
Những cái gì thãi thừa
Không ngủ - so đo tính toán.
    06.06.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: Âm mộtTên: Ngủ khác
Giá trị của ngủ
Là ngủ thế nào
Và vì sao mà ngủ.
Giá trị của ngủ
Tính vào giá mình
Kẻ đắt: thì ngủ thành ngà ngọc
Kẻ rẻ: thì ngủ thành bèo.
Giá trị của ngủ
Kẻ lang thang
thì là giường
Kẻ nhát gan
là có người nữa
Còn kẻ ngoại tình
là không phải vợ con.
22.06.2012

Phần ba: Mất–không–ngủ-đượcBài: KhôngTên: Đêm hè bốn

Tiếng mưa từ quạt gió
                        ngang sang tai
Oan sai
một nỗi buồn
                        mưa tiếng.
Đêm
Những mộng mị
Chồng lên mệt mỏi
Méo - bẹp - dúm yêu.
Quạt gió
Thành người lắm mồm
                                    nhưng khản tiếng
Chì chiết ta tham việc
             nhưng lười
Cho ta vừa ngủ vừa nghe
Và nhớ quá ngày xưa,thời đi học.
27.07.2012


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét