Thơ không hát được (P2)

Hà Huy Hiệp

THƠ KHÔNG HÁT ĐƯỢC
NXB Hội nhà văn 2010

Phần 2: THƠ KHÔNG HÁT ĐƯỢC


THÍCH NGHI

Vừa ngủ dậy, tâm hồn như chiếc chiếu
Cứ vô tư nhàu nhĩnh hoen mờ
Nhấp chén trà, miệng nói lời khô khốc
Rồi đột nhiên đổi thay - Điện giám đốc.
Việc gấp – Phải làm ngay
Và tâm hồn thành chiếc chiếu biết bay.

25.3.2004



GIẢI PHÁP

Ta không chuyển
được ý nghĩa thành ta
Có lẽ phải chuyển ta thành ý nghĩ
Biết đâu có một người thương.

5.2.1999



TƯỞNG RA CÁI CHẾT CỦA MÌNH

Mình chết
Như con bướm lạc hoa
Không ai để tang
Thơ cũng không còn bài nào
để chịu tang tác giả.
Nấm mồ u uất
Đắp bằng mảnh vụn chữ
sụp đổ từ những bài thơ
Cỏ không mọc được ở đó
Chuột cũng sợ làm tổ.
Mình ngỡ mình to tát
Hoá ra cũng nhỏ nhoi
Khóc mòn mắt chẳng cho ai
Cười rụng răng chẳng cho ai.
Bạn bè báo tin chén rượu
Uống buồn trái đất nặng thêm
Bài thơ báo tin đứt chữ
Thoát khỏi vấn nạn câu, vần.
Không di chúc để lại
Ngoài món nợ đời
kiếp sau còn kinh hãi.

30.8.1998



ĐI LÀM Ở HƯNG YÊN

Ta thoát khỏi cái HÀ - NỘI - TƯỞNG - TO
Đến một nơi kiếm NỖI -BUỒN -TƯỞNG - NHỎ
Ngoài chí thú kế LÀM - ĂN - TƯỞNG - KHÓ
Lúc rượu ngà, lại ĐÓN - NGỦ - TƯỞNG - SÂU.

25.3.2004



NGÃ TỪ GIÀN GIÁO

Có thứ đã tưởng đau
Mà không, khi bình tĩnh lại
Đến khi không còn kinh hãi
Lại thấy chỗ ấy hơi đau...
Chỗ đau xa xôi nơi nào đó
trong cơ thể mình.
Không biết lần ngã này gồm mấy cái ngã...

29.3.2004



ĐI BUÔN Ế MÌNH

Đêm qua nằm ngủ trong buồn
sáng ra gối ướt
Đó là một đêm
Ôm chăn giả tưởng
Đó là một đêm
Thấy ai cũng sướng
hơn mình.

Con người có cặp
Tìm nhau ghép đôi
Thành chăn thành gối
Thành gò thành đồi
Cho đêm còn nửa
Cho đứng thành ngồi
Cho nằm có cánh
Giường thành bể bơi
ánh đèn như sóng
Nụ hôn có trời.
Và mình buôn ế
Mới buồn, mới rơi...

11.4.2004



BỆNH VIỆN

Đông người
Buồn lắm.
Gặp người quen
Buồn hơn.
Gía như bác sĩ cô đơn...

6.5.2004



CƯỜI

Ta cười đã chán cười ơi
Cái tay giả dối cái lời xã giao
Cái chân miễn cưỡng đi vào
Cái tiền trong túi xì xào đón đưa.
Ta cười đúng cách ngày xa
Đố ai đoán được sẽ vừa lòng ai
Điệu đàng cử chỉ khoan thai
Nhip tim dựng đứng, lỗ tai há tròn.
Ta cười cái chỗ cỏn con
Mà làm lộn đảo nước non đất trời
Lỗ to là lỗ sinh lời
Lỗi mà sai lỗ cả đời đắng cay.
Ta cười, cười lắm cũng say
Mỗi khi tỉnh lại mặt mày khó coi
Cười nhiều cười hoá con thoi
Dệt ra tấm vải, thiệt thòi nhúm tơ....

2005.


Ở BÃI SÔNG HỒNG

Buồn
Ra bãi sông Hồng
Sẽ có một người
Buồn cho mình.
Tức
Ra bãi sông Hồng
Sẽ có một người
Tức cho mình.
Chửi
Ra bãi sông Hồng
Sẽ có một người
Chửi mình.
Chết
Ra bãi sông Hồng
Lại sống
Và yêu đời hơn...

28.2.2005



THƠ NHỎ

Một
Có một con đường đi qua một con đường
Sếp bảo là cầu vượt
Tôi nhủ thầm: ngã tư.

Hai
Em hỏi tôi sao lại không đến
Tôi hỏi tôi sao lại không đến
Biết hỏi ai đây ?...

28.2.2005



SUY NGHĨ NHỎ

Một
Sơn phủ lên bề mặt chất liệu
Làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên
Không như son phấn
Tôn lên vẻ đẹp tự nhiên
Của chất liệu đàn bà.

Hai
Cây giữa mùa đông đêm mưa
Không hề sợ cảm lạnh
Còn con người lại thật yếu đuối
Luôn sợ sự thật của chính mình.

29.2.2005




THÀ CHỚ LÀ MÌNH

Thà cứ như chim
Kiếm ăn độc lập
Không phải luỵ ai.

Thà cứ như cây
Tự sinh tự sống
Không phải di động.

Thà cứ như nước
Trôi sau trôi trước
Không cần đến chi.

Thà cứ như đi
Mỏi thì dừng lại
Tinh thần thoải mái.

Thà cứ như trời
Cao xanh nông nổi
Chớ đừng như tôi.

3.3.2005



SỰ THẬT

Bay trong đất
Ấy là giun.
Bò trên trời
Ấy là chim.
Chui trong nước
Ấy là cá.

Con người
Bay như giun
Bò như chim
Chui như cá
Tất cả, tất cả
Không đi.

23.3.2005



VẼ TRANH

Đỏ: cơn khát của tôi sôi sục trong người
Và chảy nhầm vào dòng tóc dòng râu
Thêm phạc phờ năm tháng.

Đen: sự ám muội của cống rãnh
Chảy ngùn ngụt lên trời qua ống khói.

Trắng: sự tức giận của lũ làng
Của canh bạc trời đất kết nhau.

Xanh: quá khứ tình bạn của tôi
Khi cùng nhau ăn hết con chấy.

Hồng: tình yêu tôi lớt vụt qua đầu môi
Và ở mãi trên đám mây khô hanh ráo hoảnh.

Vàng: tấm lòng cũ của tôi dồn lên màu mắt
Và heo heo nhìn quá khứ xa xăm.

Bức tranh chẳng phải tối tăm
Mà sắc màu tụi bợt bạt

3.4.2005



TIÊM CHỦNG

Tiêm chủng cho tôi
Một con bệnh mới
Diệu vợi, diệu vợi
Không sống mà ăn.
Tiêm chủng cho tôi
Một con bệnh khác
Uống dòng của ngời
Càng uống càng khát.
Tiêm chủng cho tôi
Một con bệnh lạ
Chứng kiến ngời đau
Mình đau dối trá.
Tiêm chủng cho tôi
Một con bệnh cũ
Nó đau thực thụ
Sống mà không ăn.
Tiêm chủng cho tôi
Bệnh không có bệnh
Sống giữa mọi ngời
Thấy mình nhạt thếch.

5.4.2005



NẰM DÀI

Kim giây một vòng
Tôi vẫn nằm yên
Kim phút một vòng
Tôi vẫn nằm yên
Kim giờ một vòng
Tôi vẫn nằm yên.
Mũi tôi đang thở
Và tôi đang chết
Tim tôi vẫn đập
Và tôi đang chết
Tôi còn ăn được
Và tôi đang chết.
Tôi sống, nằm yên
Như tôi không sống
Nhìn kim đồng hồ
Tự dưng cảm động...

13.6.2005



Ơ...Ơ...

Ơ...ơ... ta buồn
Người yêu ơi ta bỏ em đi
Vì đâu mà trời xanh lạnh lẽo
Trái tim lạnh lẽo
Tình yêu không nhà không cửa
Cứ lang thang ăn mày.
ơ... ơ... ta vui
Uống chén rượu mặn
Nhạt ngời bạn thân
Sao sự sống không đích thực là mình
Cứ dối lừa người khác.
ơ... ơ... ta khô cứng
Như cỗ máy được cài đặt phần người
Vụng lập trình mới lỗi
Để tự thân không tài nào hiểu nổi
ơ ta buồn, ơ ta vui.
Ngày xa trộn với ngày nay
Còn ta tự trộn đêm ngày ơ, ơ...

9.11.2005



BỊ QUÁ KHỨ LÀM PHIỀN

Qúa khứ đi tìm tương lai
Qúa khứ mộng du rồi
Nghe lời tôi
Qúa khứ ngủ đi
Để cho tôi yên
Để cho tôi yêu chân thật
Đừng đánh thức điều đó mất
Tôi đau khổ lắm
Làm thơ làm sao
Hạnh phúc làm sao
Tôi còn phải sống và làm việc
Len lỏi giữa yêu.

19.11.2005



RỐI LÒNG

Biết gặp ai đây
Gỡ rối
Lòng tôi đổ xuống
Giữa bầy gai
Tai nạn tình em
Không cách nào khỏi được
Bác sĩ thời gian già quá
Chậm chạp và lỗi thời
Tôi không thành cây để mọc lại rễ
để thêm lá, thêm cành
Tôi không thành giun để hồi sinh
khi còn một nửa.
Tôi chỉ là răng qua tuổi sữa
Rụng rồi, thều thào gọi lòng tôi
Đổ rồi, đổ rồi.
Sao tôi lại không phải là gai
Để đâm vào lòng người khác.

19.11.2005



TẾT QUA RỒI MỚI NÓI

Có một ngày tết đến với tôi
Tôi giới thiệu bánh chưng ra mặt
Gà đang ốm vì cúm
Chai rượu mắc bệnh hương liệu
Mứt buồn hoá chất, dạ tong teo...
Tự nhận mình là tết
Mà sao đời long đong
Khắc tuổi lèm nhèm lên nếp nhăn
Chẳng rõ ba hay bốn.
Tôi cũng như người
Thừa thẹo mừng tuổi nhau hoa mỹ
Còn thù dai thì giấu riêng
Nhớ lâu thì cất kỹ.
Tết đấy
Có lẽ nào tôi chẳng vui hơn
Có lẽ nào tết là người xấu
Khiến bao kẻ buồn.

8.2.2006



KẸO CAO SU

Kẹo cao su không hết
Kẹo cao su không chết.
Khi không còn hương vị
Kẹo như người đàn bà
Đã lấy chồng.
Người đàn bà không hết
Người đàn bà không chết.

1.3.2006



TỰ KIỂM ĐIỂM

Ta xét ra
Cũng như một bóng ma
Ẩn hiện giữa cuộc đời
Nên thật thật hư hư dằn vặt.
Ta tự thấy
Hạnh phúc không giống mặt người
Nó vuông tròn lẫn lộn
Có khi méo xẹo như mất của
Thượt dài như giảm lương.
Có đêm
Ta cố trở thành vĩ đại
Rồi chẳng biết vĩ đại làm chi
Vì mình nhỏ bé quá
Cao hơn một mét
Nặng vài chục cân
Thở phì phò mệt mỏi.
Lại thương mình lẩn thẩn
Chẳng biết vợ có yêu thật lòng
Chẳng biết con có biết gìn giữ
Những tài sản ta lổm - ngổm - đời - thời...

7.4.2006



SÓT LẠI

Những đứa bé còn sót lại từ chiến tranh
Chui lên từ lòng đất
- Mẹ ơi sao mẹ hiền lành
- Cha ơi sao cha khoẻ mạnh
Mà lại để con nứt nẻ cuộc đời
Mà lại để con rách rưới khóc cười
Mà lại để con lồi lõm thân người
Mà lại để con chắp vá hồn xác...
Trong bụng mẹ
Con đâu có mơ quỷ dữ
Trong bụng mẹ
Con đâu có cào mặt mình
Trong bụng mẹ
Con đâu có bóp đầu mình
Trong bụng mẹ
Con đâu có vấp ngã
Mẹ ơi
Con còn sống sao mẹ lại khóc?
Cha ơi
Con vẫn ăn sao cha bỏ bữa?
Cả nhà im lặng

7.4.2006



TÔI

1.
Vị La hán thứ mười chín
Gộp từ mười tám vị đau.

2.
Mơ làm con chó
Để trở thành đặc sản
Nhưng lại dùng để trông nhà
Và dọn trẻ.

3.
Làm cái nắng mùa hè – bị từ chối

Làm cái ma giữa đông – bị từ chối

Làm cái thu giữa cây – bị quét dọn

Làm cái xuân giữangười – cờ bạc hội hè.

4.
Tôi có một người đàn bà đẹp làm vợ
Nhưng cái đẹp đem thờ lại không thiêng
Cái đẹp đẻ ra cái đẹp
Hai cái đẹp lại bỏ tôi trơ vơ....

2.5.2006



LẪN YÊU VỚI ĐỜI

Ta không nên yêu bằng cả trái tim
Trái tim dễ dàng buông thả
Ta không nên yêu bằng khối óc
Khối óc bận bự
nhiều việc phải lo toan
Ta chỉ có thể yêu bằng em
Yêu bằng đôi mắt em, trái tim em
Yêu bằng thân thể em
ta cha hề nhìn thấy.
Đôi khi ta không hề có ta trong đời
Mới nghèo hèn buông thả
Đôi khi ta nhầmtưởng ta là ngời khác
Mới đếm ngựơc đi sai
Làm chân dung vẹo vọ
Như vừa ngó xe
Làm khuôn mặt nhom nhem
Như
vừa bị cháy
4.12.2007



CHẾT TRỪU TƯỢNG

Những khoảng chết không thấy hồi sinh
Hay không thể hồi sinh
Hay không muốn hồi sinh
Hay hồi sinh mà không biết ?
Ta như kẻ tự cầm tù mình
Ý nghĩ cắm hàng rào thân thể
Không có cửa sổ, không lỗ mắt cáo
Làm cho tình yêu ấm ức ra đi.
Lý thuyết đặt đầu giờng làm gối
Tự giận dỗi mình, ngủ miết
Như thể lần đầu ngoại tình
Với người đàn bà đang bị truy nã.
Tích tắc trên tường bài ca phút giây
Mỗi lúc thêm mệt mỏi
Điểm xuyết ngoài vườn bài ca chim ri
Như vào mùa ốm đói
Hai khuôn mặt ta chảy xuống hai chiều.

25.6.2007



TÌNH QUÊ NGẮN NGỦI

Ngày ngày em quanh quẩn như gà
Bờ ruộng, vờn rau mệt mỏi.
Bố thuốc lào vã
như làm hành chính
Mẹ buôn chuyện láng giềng
như buôn chuyến
Cậu em tá lả thay bài.
Em – chỉ đợi tối có người sẽ đến
Mấy anh tí tách môi tôm.
Không trăng – người vui, em ngượng
Có trăng – em ngượng, người vui.
Ôi là phút yêu ngắn ngủi
Như khói thuốc lào
nhanh tỉnh - nhanh say.
Chẳng được như câu chuyện mẹ
Nối ngày, nối ngày, nối ngày.
ái tình em nhanh rách quá
Cậu bạn giờ đã là chồng
ái tình nhanh như có chửa.
Ôi là tình quê, em quê
Ôi là nhà em, em về...

12.3.2007



TÔI

Như đàn ông chán vợ
Như gái thích làm tình
Như điếm già chung thuỷ
Như miếu thờ không linh.

Như nhà cầu lấp bỏ
Như phế tích bãi vàng
Như lòng người khinh ghét
Như cơn đau đại tràng.

12.3.2007



TÁI RÉT

Như ngày xưa ùa lại
Nhớ ngày không yêu em
Làm đôi môi tê tái
Bàn tay ôm lấy cánh tay co rúm
Mắt đen tối, sâu nh hang
Đi đâu cũng sợ có người nhìn thấy
Thèm ta nồng ấm chiếu chăn
Thèm ta gũi gần thân thể
Ngọn lửa cháy bùng lặng lẽ
Sợ chi cả đời này đông
Tôi đã yêu em
và nhuốm phủ sắc hồng
Chỉ thương rét thôi
một mình cô đơn lạnh
Tôi đã phụ rồi – khi yêu.

7.3.2007



TUYÊN NGÔN

Ta cố gắng sáng tạo
Tìm loài người khác trong người
Như con sâu, cái kiến
Đi khám phá tâm thức loài mình
Gặp cơn gió đi qua:
Bảo đầu gió rằng ý tưởng ùa đến
Bảo đuôi gió rằng sáng tạo của tôi.
Thiên nhiên bật cười
Ngả núi nằm
Dựng sông đứng
Nhốt mặt trời trong hang.

7.3.2007



THƠ XUÔI

Hình như tôi đang mất dần tôi
Mở mắt dậy – chẳng biết dậy làm gì
Ăn – chẳng biết có ngon không mà ăn
Nhịn, lại không tiêu đến tiền
Làm tiền không ý nghĩa.
Đi làm cũng là do người khác thúc giục
Công việc họ chứ chẳng phải mình
Đến sức lực bỏ ra cũng chẳng cho mình
Lúc nghỉ ngơi, người khác lại thấy khoẻ
người khác lại thấy vui
Trở về nhà giống như ở nhà trọ
Có thể ra đi bất cứ lúc nào.
Tắm giặt chẳng thấy sạch
Đi ngủ chẳng thèm đàn bà
Dù có đi chơi bậy, cũng là vì người khác
Xong rồi, thấy cái ốm ườn ra
Không biết tôi là ai mà lạ lùng vậy
Ai lạc tôi thì đến mà nhận
Ai mất tôi thì đến mà chuộc
Ai mua tôi thì đến mà mua
Ai cướp tôi thì đến mà cướp.

6.3.2007



GIỤC GIÃ

Dậy đi, tôi ơi
Thay tiếng gáy gà
Xua tan sương tà
Vẩn vơ ý nghĩ.
Dậy đi tôi ơi
Thay đổi đã nhiều
Mà mình không đi
Ma mình đợi gì.
Kìa là tiếng động
Của xe, của thuyền
Mình không bằng ai
Phải bằng tương lai.

25.2.2007



TRANH VẼ

Bức tranh ta vẽ
Đã bị ốm rồi
Khung tranh khó thở
Treo tường muốn rơi.
Ma ở trong tranh
Làm toan rỉ máu
Người ở trong tranh
Mặt mày đau đáu.
Chở tranh vào viện
Điều trị theo đơn
Tiếp nước, tiếp đạm
Tranh giờ khoẻ hơn.
Về nhà, mưa xuống
Toan lành, người vui
Bút mềm nét vẽ
Khung tranh bùi ngùi.

2005
18.2.2007



TA HÚT THUỐC

Sao không nhận mình là kẻ đói
Mà hèn, tự nhận mình vĩ đại.
Hút hơi thuốc của tháng ngày dài
Chê cuộc đời ngắn ngủi.
Chỉ có mẹ là ngời bị ám khói
Của đời con đam mê.

29.3.2004
16.2.2007



CÒN MỘT

Còn một sợi nữa
Tôi đứt vào em

Còn một lá nữa
Tôi rụng vào em.

Còn mẩu nữa
Tôi ăn hết em

Còn một bước nữa
Tôi đi tới em

Còn một lấy nữa
Tôi là chồng em

Chỉ còn có một
Mà tôi mất em.

11.2.2007


TRƯỚC EM

Đừng là tôi- thông dụng
Như tôi của mọi ngày
Tôi trở thành tôi khác
Không rượu mà cũng say.

Đừng là tôi thông dụng
Như tôi của mọi ngày
Tôi trở thành tôi khác
Nói không lời nào hay.

Đừng là tôi thông dụng
Như tôi của mọi ngày
Tôi trở thành tôi khác
Tay vụng về đụng tay...

15.12.2006



VIỆC HÀNG NGÀY

Tôi có một lộ trình dài hơn mơ ước
Phải đến những nơi không muốn đến
Phải đi những con đờng mệt mỏi
Để cú đồng tiền nhàu nát mồ hôi.
Tôi tiếp xúc những con ngời nhạt nhẽo
Như cơm lại gạo
Những công việc lỗi thời
Chỉ để có một phần đời của họ.
Tôi trở về: chân, đầu mệt mỏi
Uống nước, ăn cơm chẳng biết khi nào
Đóng cửa, tắt đèn đi ngủ
Cũng là lúc
giấc mơ dựa vào
đi làm tức tưởi....

26.10.2006



THỦY CHUNG

Thuỷ chung nếu là nắng
Trái đất còn sống không ?
Cây đời thưa thớt quá
Giữa biển đời mênh mông.
Thuỷ chung nếu là nước
Trái đất cằn quá thôi
Tìm đâu ra ao, vũng
Ngoài mây trôi không đời.
Thuỷ chung nếu là gió
Người bốn mùa chói chang
Hương đời rơi lả tả
Gãy vụn muôn cung đàn.
Thuỷ chung nếu là đạo
Không biết có ai thờ
Kinh thuỷ chung ai viết
Chắc toàn điêù lơ mơ.

12.10.2006



U

Trong ta – một khối u
Lành hơn u xơ vú
ác hơn u ung thư
Nhưng mà ta không chết.
U ấy – miệng nhuốt vào
U ấy – lời sinh ra
U ấy – tay xây đắp
U ấy – bước chân sa.
Dao mổ quằn nức nở
Tia laze chờn đầu
Giáo dục càng bất lực
Huống chi mình, là đâu...
Đọc bao nhiêu loại sách
Nghiên cứu ngàn loại u
Không tìm ra nguồn gốc
Đành gọi mình đã tu

12.10.2006



NGƯỜI TÌNH CỦA VỢ

Nó đến rồi , nó đến
Thằng bồ của vợ tôi
Là một thằng táo tợn
Thường vẫn có trên đời.
Nó đến bằng tin nhắn
Nó mang theo nụ cười
Nó mang hoa màu đỏ
Đỏ đúng màu tình tôi.
Tôi đối mặt với nó
Nó cười như trêu ngươi
Nó mời thuốc, tự nhận
Nó đã yêu lâu rồi.
Nó hỏi tôi công việc
Nó hỏi tôi gia đình
Nó giả vờ thông cảm
Tôi một thân một mình.
Vợ tôi đón tiếp nó
Tôi chạnh lòng đi ra
Nó tiễn chân bụng cửa
-Vâng, chào anh lại nhà.

2.10.2006


MỘT NGÀY MƯA

Trong căn nhà tôi không ở
Đầy những nỗi buồn
Thật khốn khổ cho những ai như tôi
Sống một cuộc đời chìm đắm
Mà cứ mơ ước hoài
một sải cánh ca...
Trong căn phòng, không phải là tôi nữa
Như một sự chia tay
Làm hoạ sĩ làm chi
khi yêu màu sắc tối
Vẽ mình không nổi
Cũn toan đi vẽ đời
Ẩm ướt là âm thanh
Tựa tiếng ho thuốc lào thuốc lá
Đốm lửa sưởi ấm mình
Mà nguyên cả ngày mưa vùi dập
Căn nhà tôi thêm thấp
Huống hồ tôi...

4.10.2007



NHỮNG NGƯỜI TRẺ TUỔI

Những người trẻ tuổi
Thổi lên bổi hổi
Những bộ râu phờ phạc
Rối gìa.
Vẽ lên những khuôn mặt tuồng
Nếp nhăn hiện đại
Cách điệu từ vốn cổ xa.
Những người trẻ tuổi
Chọc vào những khối u lành tính
Cho đau ra
Cho tấy lên
Cho những người già hoặc sớm chết đi
Hoặc không bao giờ chết.
Những người trẻ
Thử ngồi lên nóc
Nhún nhảy
Và đa ra khái niệm giản đơn
Về đa phức khó hiểu
Của những bài học cổ truyền.
Những người trẻ
Đem cái tinh ra gọt rũa
Đem cái thô ra làm nhám
Dốc nước ngược
Và suy nghĩ về cái hợp lý riêng.

22.10.2007



ĐỢI

Đợi
Phải lâu mới là đợi
Đợi
Làm ta hiểu ta hơn hiểu người
Đợi
Làm cho người càng không hiểu ta
Đợi
Một ta khác cãi vã với ta không hồi kết
Chỉ vì con tim nhu nhược dại khờ
Chỉ vì con tim có mùi hương
mà ta lỡ nghiện.

12.11.2007



KHÔNG DUYÊN PHẬN

Em đi tu làm chi
Bắt tôi hồi trần
Em cắt tóc em
Như kẻ điên phá rừng.
Tôi chết như lá
Bởi những lọn tóc bay
Cắn mây
Răng mẻ
Nam
Liệu có cơm - chay - không - đời...

2007



UỐNG RƯỢU

Uống say với bạn nhạt nhèo
Chẳng qua là hoá cánh bèo mất quê
Uống mình là chính – vô đề
Rồi sau uống rượu cà kê muỗi ruồi.
Chén đôi thì uống cho rồi
Chén ba, chén bốn cho ngồi đỡ trơ
Chén năm, chén sáu giả vờ
Chén bảy, chén tám ậm ờ bỏ qua.
Uống say kiếu lỗi lại nhà
Tỉnh queo bãi tiểu – Thế mà nửa đêm
Bạn bè dở cứng dở êm
Dở chăn, dở đệm, dở em, dở thằng...

9.12.2007



NẾU CHỈ MỘT MÌNH

Nếu chỉ một mình
Ta làm cha ta được
Nếu chỉ một mình
Ta làm con ta được
Nếu chỉ một mình
Vợ chồng như bệnh
Nếu chỉ một mình.
Nếu chỉ một mình
Cái ăn như cái ỉa
Nếu chỉ một mình
Cái vàng như cái tía
Nếu chỉ một mình
Tự ta bày bảo bịa
Nếu chỉ một mình.
Nếu chỉ một mình
Thà ta không sống
Nếu chỉ một mình
Tự làm thuốc độc
Uống chỉ một mình.

9.12.2007



ĐƯỜNG VỀ

Đi như phép
Về như bay

Cái ăn như gió
Cái say như tình
Hứa như sáng
Làm như kinh
Tụng niệm, tụng niệm
Trách mình gian nan
Đường trần đấy
Ngỡ đường quan
Sôi ta nguội họ
Ghế bàn giận nhau...

9.12.2007



CHÁN QUÁ VIẾT BỪA

Ăn mãi một bát cơm
Ngủ mãi một bà vợ
Ở mãi một căn nhà
Không biết có phải là sự tốt đẹp
Hay bản án chung thân
ta ngộ là vàng

Một bát cơm - ăn cho khỏi chết
Và bà vợ – một kiểu dáng làm tình
Và căn nhà - không bao giờ thay đổi
Có phải đấy là ngôi mộ của mình ?
Cố vượt quanh bơi dòng nước ngược
Càng khác mình lại càng là mình

Không ăn – mới thấy cơm giá trị
Không làm tình – mới thấy vợ giá trị
Không chỗ ngủ – mới thấy nhà giá trị

Chán quá viết bừa
Mới thấy mình giá trị.

10.12.2007



NGHĨ VỀ CUỘC SỐNG

Dễ như viết
Mà nhiều khi không viết được gì.
Dễ như nói
Mà nhiều khi không biết nói gì.
Dễ như ăn uống
Mà nhiều khi bị ói ra.
Dễ như đi ngủ
Mà nhiều đêm thức trắng
Dễ như yêu
Mà nhiều khi thất tình muốn chết.
Dễ như chết
Mà nhiều khi không thể chết
Mà cũng không thể sống.

13.12.2007



BẠN XẤU

Tôi đi – có một người đi cùng tôi
Tôi đến – có một người đến cùng tôi.
Tôi ăn – có một người ăn cùng tôi
Tôi uống – có một nguời uống cùng tôi.
Tôi làm – có một người làm cùng tôi
Tôi nghỉ – có một người nghỉ cùng tôi.
Tôi ốm – có một người ốm cùng tôi
Tôi đau – có một người đau cùng tôi.
Tôi thành công – có một người thành công cùng tôi
Tôi có tiền – có một người có tiền cùng tôi.
Tôi thất bại – có một người không thất bại cùng tôi
Tôi chết – có một người không chết
Người ấy lấy hết phần đời của tôi
Ngủ với vợ tôi.

14/12/2007



ĐÓ CHÍNH LÀ TÔI

Nếu trên đời có tên kẻ cắp
Ăn trộm tài sản của mình
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có kẻ ngoại tình
Ngủ với vợ mình tại nhà người khác
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có kẻ say rượu
Không phải do rượu
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có kẻ mất ngủ
Nên cứ nằm li bì ngày tháng
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có người hoạ sỹ
Chỉ vẽ tranh bằng mồm rất giỏi
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có người ăn bánh vẽ
Để no cả tương lai
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có kẻ thất bại
Bởi chính những thành công của mình
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có kẻ lầm lạc
Bằng những ý nghĩ sáng suốt của mình
Đó chính là tôi.
Nếu trên đời có người đã chết
Dù vẫn sống nhăn răng
Đó chính là tôi...

26/12/2007



XANH

Trong công viên xanh
Những mối tình xanh
Nụ hôn xanh
Làm nhàu nát cỏ xanh.
Tiếng chim xanh
Tan vào trời xanh
Thời gian xanh, trôi nhanh
Làm ngày xanh
lẫn vào đêm xanh.
Tuổi trẻ xanh
Vội vã qua nhanh
Và mối tình xanh
dần chín
Họ không cưới nhau
Chỉ còn lại
Công viên xanh
Những mối tình xanh
Nụ hôn xanh
Và nhàu nát cỏ xanh.

20/8/2008



TỰ CHO QUYỀN

Tôi làm họa sỹ và tự cho mình cái quyền mù màu
Để không ai lôi màu tôi ra giải phẫu
Tôi có quyền được tự nhiên như đất
Không chủ ý
Chỉ thích nghi để tồn tại theo thời.
Tôi làm họa sỹ và tự cho mình có cái quyền bắt chước
Giả làm đứa em cha học vẽ bao giờ
Giả làm thiên nhiên say tỏ say mờ
Giả làm người cha qua lý thuyết
Có quyền biết và không biết
Chỉ để vẽ những gì không thể nói ra.

Tôi làm họa sỹ và tự cho mình có cái quyền vẽ dối
Để mọi người nhìn thấy khác đi cuộc sống trụi trần
Để cho những ngời đi làm nghề “đạo”, vặt bỏ nghề
Những kẻ hay đi soi mói, thóc mách chán nản
Chỉ còn những người rộng lòng vị tha xích lại gần nhau.

Tôi làm họa sỹ và tự cho mình có cái quyền  không vẽ
Để cho thế giới yên như vốn cũ của đời.
Để thấy xung quanh
vẫn còn nguyên vẹn
Không bị bóp méo, bụi tụ nhem nhuốc
bởi người

31/7/2008





ĐI TÀU VÀ NGHĨ

Có một chỗ nằm trên tàu
Phải trả giá đắt
Như ở ngoài đời
Có một chỗ đứng
Như ở cơ quan
Có một chỗ ngồi
Như ở công trình
Có một chân chạy...

1/8/2008



NHỮNG ÁNH SAO ĐÊM

Màu đen
Nhìn tôi
Lòng tôi sáng lên từ đó.
Màu hồng
Nhìn tôi
Lòng tôi dờng như tan chảy.
Màu xanh
Nhìn tôi
Như hai người bạn
Có con với nhau.
Màu trắng
Nhìn tôi
Tôi trả về trời
Để sáng vàng sáng vọt
Lại trở về đen.

2/2/2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét